The Talks

Tận cùng của giới hạn hay bộ sưu tập đồng hồ của Nhà thiết kế Ralph Lauren

Từ hầm hố, gai góc đến tao nhã và thanh lịch, mọi điều bất ngờ đều có thể được tìm thấy trong bộ sưu tập đồng hồ cá nhân của nhà thiết kế tài danh Ralph Lauren.

Aug 07, 2019 | By Hai Yen Ho

Trong suốt 30 năm thu thập đồng hồ vintage, giờ đây, Ralph Lauren đã có trong tay hàng loạt mẫu đồng hồ giá trị, từ những chiếc Panerai đời đầu, Cartier giữa thế kỷ 20, cho đến những cỗ máy thời gian từ Rolex và IWC. Điều đặc biệt trong bộ sưu tập này chính là tính đa dạng, từ hầm hố, gai góc đến tao nhã và thanh lịch, mọi điều bất ngờ đều có thể được tìm thấy trong bộ sưu tập đồng hồ cá nhân của nhà thiết kế tài danh.

Kỷ niệm đầu tiên về đồng hồ của ông là gì?

Vào thời đại trước, chúng tôi không có nhiều thứ đâu. Và điều đó ngẫu nhiên khiến tôi trân trọng mọi thứ mà chúng tôi chưa từng có trước đó. Những kỷ niệm đầu tiên mà tôi có đều là về đồng hồ của cha tôi – đó là chiếc đồng hồ tròn lớn với chức năng bấm giờ. Ông ấy chưa từng đưa nó cho tôi cầm – tôi có hai anh trai và một chị gái – và tôi nhớ là chỉ có ông đeo nó. Hồi ấy, không có nhiều định nghĩa về một chiếc đồng hồ tốt, mà chỉ mãi đến nhiều năm sau, tôi mới bắt đầu nghĩ về đồng hồ như là những thứ khác.

Nhà thiết kế Ralph Lauren

Mãi đến khi tôi ở tuổi thiếu niên và đôi mươi, tôi mới bắt đầu nhận ra rằng những nhân vật vĩ đại – Fred Astaire và Cary Grant – luôn luôn đeo đồng hồ có giá trị. Chính những người này đã cho tôi cảm hứng để bắt đầu việc kinh doanh cà vạt – chủ yếu là vì tôi muốn trông giống họ, và không còn ai khác đi theo phong cách đó nữa.

Ông thích kiểu cà vạt rộng như những năm 1920 và 30 sao?

Đúng rồi. Vào thời điểm đó, không còn ai làm cà vạt rộng nữa. Nghe có vẻ điên rồ, nhưng tôi đã đề xuất ý tưởng này cho một vài người bạn và ai cũng nói rằng nó không bán được đâu. Nhưng đó vẫn là tầm nhìn để tạo dựng thế giới của Grant và Astaire, với cà vạt làm cốt lõi. Về đồng hồ mà nói, đó cũng chính là những người đàn ông đeo kiểu đồng hồ thanh lịch nhất thời đại đó, Cartier. Tôi yêu những gì Cartier đã làm suốt những năm tháng ấy.

Tôi luôn đánh giá cao nét quyến rũ trong những chiếc đồng hồ tôi thích. Rất nhiều người sẽ nói: “Tôi có một chiếc đồng hồ tuyệt vời – Rolex hoặc thứ gì đó tương tự vậy – và tôi đeo nó mỗi ngày.” Nhưng đó không phải là tôi, và chưa bao giờ như thế.

Tôi nhìn nhận đồng hồ cũng giống như quần áo, là một phần thế giới mà chúng ta đang sống. Một chiếc đồng hồ thanh lịch xứng đáng được là một phần đặc biệt của cuộc sống, vì vậy sẽ thật vô vị khi chỉ đeo duy nhất một chiếc đồng hồ ngày qua ngày. Chúng ta không mặc đồ giống hệt nhau mỗi ngày, vậy tại sao lại đeo trùng đồng hồ?

Chiếc đồng hồ này [chỉ vào một chiếc Cartier bằng bạch kim hình vuông cùng dây đeo dạng lưới] là một trong những món tôi yêu thích nhất. Từ kích cỡ, kim loại trắng, dây đeo lưới nhuyễn tạo cảm giác rất chi nghệ thuật. Tôi đã đeo chiếc đồng hồ này trong một chiếc dịch quảng bá bộ sưu tập, và tôi được hỏi thăm về chiếc đồng hồ còn nhiều hơn là về trang phục!

Ông có thể chia sẻ cách ông bắt đầu sưu tập Cartier được không?

Món này có cả một câu chuyện thú vị [cầm lên chiếc Tank Cintrée lớn bằng vàng của những năm 1930]. Lúc đó, tôi tham dự cuộc đấu giá đồng hồ của Andy Warhol và rồi nhìn thấy chiếc vòng vàng tuyệt vời này. Bản thân chiếc đồng hồ này là đồ bỏ đi – tôi thậm chí còn không biết mình đã làm gì với nó – nhưng chiếc vòng thì thật sự tuyệt vời. Vì vậy, tôi đưa nó đến Cartier và điều chỉnh kích thước lại vừa vặn với cổ tay, rồi đặt lên đó chiếc Cintrée. Tôi yêu vẻ ngoài ấy, và anh có thể thấy là tôi đeo chiếc đồng hồ này khá thường xuyên.

Điều gì ở những chiếc Cartier này đã lôi cuốn ông?

Kích thước và đường cong của chúng thực sự đáng kinh ngạc. Tôi ghét việc kết hợp đồng hồ hầm hố với suit, mà những chiếc đồng hồ này lại được thiết kế để đi cùng trang phục đẹp – chúng kể một câu chuyện, khiến bạn nghĩ về cả cuộc đời. Anh có thể thấy kiểu xe mà một người đàn ông đeo chiếc Cartier này có thể lái. Những gì anh ấy làm vào cuối tuần. Tôi nghĩ rằng hầu hết đồng hồ không mang tầm nhìn này – nhưng đồng hồ của tôi thì có. Và tôi hy vọng dòng đồng hồ do tôi thiết kế cũng như vậy.

Tôi để ý là ông có xu hướng sưu tầm khá cực đoan – hoặc thanh lịch tột cùng như Cartier, hay hầm hố vô biên như Panerai cổ điển?

Vâng, cách tôi sưu tầm cũng giống như lối thiết kế của tôi – cho những trải nghiệm cụ thể và khoảnh khắc đặc biệt trong cuộc sống. Nếu nhìn vào bộ sưu tập đồng hồ và xe hơi của tôi, anh sẽ thấy không có nhiều món đồ “thông dụng”. Nếu muốn đeo đồng hồ mỗi ngày, tôi nghĩ Rolex hoặc Patek sẽ tốt thôi, nhưng tôi không có cảm xúc gì cả. Tôi không bao giờ sưu tầm đồng hồ để sinh lời – chỉ mua thứ tôi thích, vậy thôi. Không Paul Newman, không James Bond Rolex. Chỉ là những gì tôi thích.

Nếu muốn đeo đồng hồ mỗi ngày, tôi nghĩ Rolex hoặc Patek sẽ tốt thôi, nhưng tôi không có cảm xúc gì cả.

Xe Ferrari 250 GTO trong bộ sưu tập xe hơi của Ralph Lauren

Chắc chắn là vậy rồi. Nhưng chắc cũng có thời điểm nào đó ông từng sở hữu Rolex hay Patek Philippe chứ?

Rolex sao? Đúng rồi, tôi từng đeo một chiếc Oyster Perpetual với mặt số màu xanh trong nhiều năm, nhưng chưa bao giờ có cảm xúc gì đặc biệt với nó cả. Đó là chiếc đồng hồ mà tôi nghĩ là các con tôi có thể nhớ nhiều nhất, bởi đó là thứ tôi đeo khi chúng lớn lên, nhưng nó lại chưa bao giờ mang nhiều ý nghĩa đối với tôi. Còn Patek Philippe thì tôi chưa từng sở hữu.

Ông có thể nói thêm đôi điều về chiếc Panerai vintage nào mà ông yêu thích được không? Ông biết đến chúng như thế nào?

Tôi từng đến Milan với anh trai Jerry. Vào thời điểm đó, Panerai bắt đầu gây chú ý ở New York và tôi đã thấy có vài người tôi biết đeo chúng – nhưng đó lại là đồng hồ mới. Tôi nói với anh Jerry là nếu có thể tìm được chiếc Panerai nguyên bản, tôi sẽ rất thích – một chiếc to lớn, mạnh mẽ, dây đeo sờn cũ, và mặt kính dáng vòm đó trông thật tuyệt. Tôi không mong đợi gì là tìm được nó tại Milan, nhưng rốt cuộc thì tôi lại làm được.

Luminor nguyên bản là một cỗ máy khổng lồ – ông đeo nó khi nào?

Tôi đeo nó mọi lúc! Tôi thường đeo nó với áo khoác kiểu quân đội, giống như các phi công hay thợ lặn sẽ đeo nó bên ngoài áo khoác và bộ đồ lặn thôi.

Thế còn chiếc đồng hồ khét tiếng có bộ máy Angelus này thì sao?

Điên rồ lắm. Sau một trong những buổi trình diễn, tôi đeo chiếc này bên ngoài áo khoác kiểu quân đội khi cúi đầu chào, và cả khán phòng như phát điên lên. Đó là một trong những lần đầu tiên tôi trải nghiệm sức mạnh mà một chiếc đồng hồ có thể tạo ra với chúng ta.

Thế còn chiếc IWC này?

Đây là chiếc đồng hồ của phi công trong Thế chiến II từ IWC. Đối với tôi, nó rất hợp khi đi cùng đồng hồ Panerai, vì chúng đều có mục đích cả – điều không ai phủ nhận được. Tôi có vài chiếc IWC và tôi rất thích chúng. Tôi mua một chiếc, rồi thích có thêm chiếc nữa, nên Georges Kern giúp tôi tìm. Đây là một thương hiệu mà tôi nghĩ là đang làm những điều tuyệt diệu, và chúng tôi đã may mắn được hợp tác với họ trong chiếc đồng hồ này [nhìn vào chiếc RL Automotive Skeleton trên cổ tay]

Xe hơi Bugatti Type 57 Atlantic của Ralph Lauren

Ông đang đeo chiếc đồng hồ lộ cơ – điều gì khiến nó trở nên khác biệt với những chiếc đồng hồ khác, hay thậm chí xứng đáng với giá tiền?

Trên đời này, không có bất cứ thứ gì giống như nó. Tôi thiết kế ra nó khi đang lái chiếc Bugatti. Cảm hứng là theo nghĩa đen, và chúng tôi đang sử dụng bộ máy F.A. Jones tuyệt vời theo cách hoàn toàn mới, phủ màu đen lên và thiết kế lộ cơ. IWC không bao giờ sử dụng bộ máy như thế này, và cảm giác mà nó mang lại rất khác biệt.

Đồng hồ RL Automotive Skeleton do Ralph Lauren thiết kế


 
Back to top