Lời tự thú từ kẻ “đầu cơ đồng hồ”
Việc theo đuổi các “chén thánh đồng hồ” đang buộc nhiều người chơi tìm kiếm những món đồ quý giá này trên thị trường thứ cấp. Những người “đầu cơ” này hiện phải đối mặt với nguy cơ “truy lùng” từ các thương hiệu quyết duy trì hiện trạng. Nhưng điều đó liệu có thể kéo dài bao lâu? Một người đầu cơ “tự xưng” đã khẳng định là mình có câu trả lời.
Việc trở thành kẻ đầu cơ đồng hồ giữa cộng đồng người chơi là cách rất nhanh chóng để kiếm được lợi nhuận. Nhưng nếu bị các thương hiệu phát hiện, mọi việc sẽ trở nên tồi tệ hơn rất nhiều. Tại sao? Bởi vì giờ đây, theo một số báo cáo, những người đầu cơ sẽ bị đưa vào “danh sách đen”, và không bao giờ có thể mua được chiếc đồng hồ nào nữa. Như vậy, liệu việc đầu cơ có đáng không?
Vâng, câu trả lời là có đối với một số người, bởi vì mua một chiếc đồng hồ hiếm với danh sách chờ lên đến vài năm từ đại lý được ủy quyền với giá bán lẻ bình thường và sau đó bán lại trên “thị trường xám”, họ có thể đạt được đến 100% lợi nhuận.
Những cái tên thường được giới đầu cơ hướng mắt đến nhất là các mẫu thể thao bằng thép của Rolex, đồng hồ Nautilus và Aquanaut biểu tượng của Patek Philippe và Royal Oak của Audemars Piguet. Đây quả là việc kinh doanh béo bở mà có rất nhiều người đang làm. Và tôi thừa nhận rằng tôi cũng đã làm điều đó. Lợi nhuận khổng lồ.
Nhưng càng đến gần Giáng Sinh, tôi càng có cảm giác đây đúng là thời điểm để thú nhận và chuộc lại những tội lỗi trong quá khứ. Tôi chỉ có thể hy vọng rằng những người đứng đầu tại Patek Philippe sẽ cảm thông cho tôi giống như một cách làm từ thiện, bởi vì giờ đây tôi đã bước đến một trạng thái hiếm hoi: “nhà đầu cơ nghỉ hưu”. Sự thật là có nhiều chiếc đồng hồ thú vị hơn xứng đáng được chú ý, và giá cả từ thị trường xám đã hoàn toàn làm chúng mất giá trị.
Kinh nghiệm đầu cơ của tôi liên quan đến chiếc Patel Philippe Aquanaut 5167. Tôi có (đúng hơn là từng có) mối quan hệ rất tốt với đại lý ủy quyền Patek Philippe ở Trung tâm Luân Đôn. Họ đã tìm được cho tôi chiếc đồng hồ mà tôi thực sự muốn, mặc dù đã có danh sách chờ rất dài. Trên thị trường xám, nó được bán với giá cao hơn gấp đôi giá niêm yết, vì vậy, khi sở hữu chiếc ref. 5167, tôi đã tìm thấy một người mua khác và chấp nhận mức lời lớn. Không thể phủ nhận đó là việc kinh doanh tốt đối với tôi, nhưng giờ đây, tôi lại chẳng có gì để tự hào về nó cả.
Bạn biết đấy, “nghiệp” quật tôi nhanh chóng khi Patek Philippe nhận thấy chiếc đồng hồ không thuộc về tôi nữa. Tôi không thể hiểu được họ đã phát giác ra sự thật bằng cách nào, nhưng điều đó có nghĩa là họ sẽ không bao giờ bán cho tôi bất cứ chiếc đồng hồ nào khác trong tương lai. Tên của tôi có thể được lưu hành trong số các đại lý uỷ quyền Patek khác. Đại lý mà tôi rất thân thiết chắc chắn cũng sẽ không muốn bán bất cứ chiếc đồng hồ nào cho tôi nữa.
Ở mức độ cá nhân, tôi thấy là mình đã làm họ thất vọng. Và đó là vấn đề hoàn toàn cá nhân bởi vì chính họ là người chọn người mua đồng hồ mà không ai khác có thể làm điều đó. Thêm vào đó, những người bạn chơi đồng hồ của tôi không còn thật sự nghĩ niềm đam mê đồng hồ của tôi là đích thực nữa, thậm chí còn hay giảng giải cho tôi về cách tốt nhất để tận hưởng những sáng tạo tuyệt vời này bằng cách đánh giá cao nghệ thuật và trình độ thủ công, chứ không phải là lợi nhuận ngắn hạn.
Nhưng phần tồi tệ nhất là bị gắn mác “danh sách đen” của Patek. Nếu tôi nằm trong danh sách đen được chia sẻ rộng rãi, thì tôi không chắc mình sẽ bị lưu lại trong đó bao lâu nữa (có lẽ là mãi mãi?). Và rõ ràng đó không phải là chốn tuyệt vời nếu tôi muốn mua đồng hồ mới trong tương lai.
Tôi chỉ còn cách bào chữa cho bản thân là không nên đổ lỗi cho lòng tham của những người đầu cơ, mà chính là độ dài vô lý của danh sách chờ khiến thị trừng xám bị thổi phồng ngay từ đầu.
Các nhà sản xuất đồng hồ được đồn đại là cố tình hạn chế sản xuất các mẫu phổ biến nhất để người mua xem xét nhiều mẫu đồng hồ khác do họ sản xuất. Nếu đúng, điều này có vẻ như là sự thao túng vô lý của thị trường. Nếu sản xuất nhiều mẫu mọi người khao khát hơn, cơn sốt dành cho các đại lý không được uỷ quyền để kiếm mẫu yêu thích sẽ nhanh chóng biến mất. Và miễn là nguồn cung được quản lý ở mức hợp lý, các thương hiệu liên quan không nên chịu bất kỳ tổn thất nào về tính độc quyền. Mọi người đều hài lòng.
Trong khi đó, thông tin từ các nhà bán lẻ càng khiến người chơi tuyệt vọng trước khi mua thêm nhiều món họ ít có nhu cầu chỉ nhằm mục đích được thăng hạng trên “danh sách chờ”.
Tôi đã không muốn trở thành người đầu cơ.
Nhưng ngành công nghiệp đồng hồ xa xỉ cũng cần được điều chỉnh cẩn thận. Bất kỳ suy thoái kinh tế đáng kể nào ở Trung Quốc và Mỹ sẽ có tác động mạnh mẽ đến nhu cầu, buộc thị trường xám phải điều chỉnh cho phù hợp. Và đối với những người đam mê đồng hồ chính hãng – bao gồm cả tôi – đó có thể không phải là điều xấu.
Tôi đã không muốn trở thành người đầu cơ. Hầu như ngay từ đầu, tôi đã thấy sai sai, nhưng vẫn muốn làm (tôi tái đầu tư tất cả số tiền thu được vào đồng hồ). Tôi không yêu cầu sự tha thứ mà chỉ muốn truyền đạt kiến thức từ kinh nghiệm bẩn thỉu của chính tôi khi bị nhà bán lẻ được uỷ quyền quay lưng. Nhưng bây giờ lời khuyên của tôi sẽ là mua bằng trái tim chứ không phải ví tiền, và về lâu dài nó sẽ mang đến lợi nhuận nhiều hơn về khía cạnh cảm xúc.
Hiện tại, tôi đang để mắt đến một chiếc Rolex Datejust cổ điển tuyệt đẹp – đó sẽ là một cơn ác mộng khi bán lại, tôi sẽ không bao giờ kiếm được lợi nhuận (nếu tôi cần phải làm như vậy), nhưng điều đó không còn là điều tôi quan tâm đến nữa. Đó là sự thật…